Tại sao có nhiều tên đường chúa Nguyễn mà không có tên đường chúa Trịnh?
Đây chính là chỗ khác biệt lớn giữa chúa Trịnh (Đàng Ngoài) và chúa Nguyễn (Đàng Trong) trong ký ức lịch sử – văn hóa.
📊 So sánh chúa Trịnh và chúa Nguyễn trong việc đặt tên đường
| Tiêu chí | Chúa Trịnh (Đàng Ngoài) | Chúa Nguyễn (Đàng Trong) |
|---|---|---|
| Nguồn gốc chính trị | Nắm quyền trong triều Lê, “vua Lê – chúa Trịnh” → thực quyền nhưng thiếu chính danh, vì không phải vua chính thống. | Tách hẳn ra Nam, cai trị độc lập → trở thành người khai sáng cơ nghiệp riêng (tổ tiên triều Nguyễn sau này). |
| Công lao lớn | - Duy trì vương triều Lê Trung hưng. - Giữ ổn định phía Bắc, chống Mạc, giữ biên cương với Thanh. - Nhưng gắn liền với nội chiến Trịnh – Nguyễn, kiêu binh, xã hội mục nát. |
- Mở cõi phương Nam (Nguyễn Hoàng, Nguyễn Phúc Nguyên, Nguyễn Phúc Chu, Nguyễn Hữu Cảnh...). - Xây dựng vùng đất Thuận Hóa, Quảng Nam, Gia Định thành quốc gia riêng, mở rộng lãnh thổ đến tận Hà Tiên, Cà Mau. |
| Hình ảnh trong dân gian | Gắn với sự mục nát, phân tranh, “tranh quyền đoạt vị”, “chúa lấn át vua”. → Hình ảnh không đẹp, ít được ca ngợi. |
Gắn với khai phá, mở đất, dựng làng, được dân miền Trung – Nam nhớ ơn. → Có tính công đức, lưu danh lâu dài. |
| Kết quả cuối cùng | Họ Trịnh không lập được triều đại riêng → khi Tây Sơn nổi dậy thì sụp đổ, không để lại vương triều nối tiếp. | Họ Nguyễn về sau lập ra triều Nguyễn (1802–1945) → chúa Nguyễn trở thành tổ tiên chính thống của một triều đại phong kiến cuối cùng, được thừa nhận trong chính sử. |
| Tên đường hiện nay | Hầu như không có “đường Trịnh Tùng, Trịnh Tráng, Trịnh Căn, Trịnh Sâm…”. | Có nhiều đường mang tên chúa Nguyễn (Nguyễn Hoàng, Nguyễn Phúc Nguyên, Nguyễn Phúc Chu, Nguyễn Hữu Cảnh…) ở Huế, Đà Nẵng, TP.HCM, miền Nam. |
✅ Kết luận
-
Chúa Trịnh: quyền lực lớn nhưng thiếu chính danh, ít để lại dấu ấn tích cực lâu dài → không được đặt tên đường.
-
Chúa Nguyễn: có công khai phá mở đất, là tổ tiên triều Nguyễn (triều đại chính thống sau này) → được ghi công, có nhiều đường phố mang tên.
Nói cách khác: Trịnh giữ đất, Nguyễn mở đất. Trịnh duy trì, Nguyễn sáng tạo.
Vì thế, ký ức lịch sử và sự tôn vinh ngày nay khác nhau.

