Đức Thánh Nguyễn - Nguyễn Minh Không -Lý Quốc Sư - Danh y -Thiền sư- Tổ nghề đúc đồng
Nguyễn Minh Không (1065–1141) là một vị thiền sư, danh y, và quốc sư nổi tiếng thời nhà Lý trong lịch sử Việt Nam. Ông được coi là vị tổ của nghề đúc đồng và là người sáng lập nhiều ngôi chùa lớn ở Việt Nam, trong đó có chùa Bái Đính ở Ninh Bình.
Tên gọi và thân thế
Nguyễn Minh Không tên thật là Nguyễn Chí Thành, sinh ra tại làng Điềm Xá, huyện Gia Viễn, tỉnh Ninh Bình ngày nay. Tương truyền, ông là người đã chữa khỏi bệnh "hóa hổ" cho vua Lý Thần Tông và được vua ban cho danh hiệu Lý Quốc Sư. Ông cũng được dân gian tôn kính gọi là Đức Thánh Nguyễn.
Sự nghiệp và đóng góp
- Danh y: Ông được biết đến nhiều nhất với tài năng y học xuất chúng. Ông đã sử dụng nhiều loại thảo dược quý hiếm để chữa bệnh cho dân và triều đình. Sự kiện nổi tiếng nhất là việc ông chữa bệnh cho vua Lý Thần Tông, giúp vua thoát khỏi căn bệnh quái lạ.
- Thiền sư: Nguyễn Minh Không là một thiền sư thuộc dòng Vô Ngôn Thông. Ông đã tu hành và truyền bá đạo Phật, góp phần phát triển Phật giáo ở Việt Nam. Ông đã cho xây dựng và trùng tu nhiều ngôi chùa, trong đó có chùa Keo và chùa Cổ Lễ ở Thái Bình, Nam Định.
- Tổ nghề đúc đồng: Dân gian truyền lại rằng ông chính là người đã sang Trung Quốc học nghề đúc đồng và mang về truyền lại cho người dân Việt Nam. Nhờ ông, nghề đúc đồng đã phát triển mạnh mẽ và tạo ra những tác phẩm nghệ thuật, kiến trúc độc đáo, nổi bật là Tứ đại khí của Việt Nam thời xưa.
Di sản
Sau khi viên tịch, Nguyễn Minh Không được triều đình và dân chúng tôn sùng. Nhiều đền thờ, chùa chiền đã được xây dựng để tưởng nhớ công lao của ông, như đền thờ Nguyễn Minh Không ở chùa Bái Đính. Ông được coi là một trong những vị thánh bất tử trong tín ngưỡng dân gian Việt Nam và là biểu tượng của tài năng, đạo đức và sự cống hiến cho đất nước.
Đức Thánh Nguyễn" và "Đức Thánh Trần
"Đức Thánh Nguyễn" và "Đức Thánh Trần" là hai vị thánh trong tín ngưỡng dân gian Việt Nam, được nhân dân tôn thờ vì những công lao to lớn đối với đất nước. Mặc dù cả hai đều được tôn vinh là "Thánh", nhưng họ là hai nhân vật lịch sử hoàn toàn khác nhau, sống ở hai triều đại khác nhau và có những đóng góp riêng biệt.
Dưới đây là bảng so sánh chi tiết về hai vị thánh này:
Tóm lại, Đức Thánh Nguyễn là biểu tượng của tinh thần văn hóa, tôn giáo, y học và nghề thủ công, thể hiện sự phát triển của đạo Phật và nền văn hóa dân tộc thời Lý. Trong khi đó, Đức Thánh Trần là biểu tượng của tinh thần thượng võ, lòng yêu nước và ý chí bất khuất của dân tộc Việt Nam trong cuộc chiến chống giặc ngoại xâm. Cả hai vị thánh đều có vai trò quan trọng trong đời sống tâm linh và văn hóa của người Việt.
CHỮA BỆNH HOÁ HỔ CHO VUA LÝ THẦN TÔNG
Sự kiện nổi tiếng nhất về việc Nguyễn Minh Không chữa bệnh cho vua Lý Thần Tông là câu chuyện về căn bệnh "hóa hổ" của nhà vua.
Căn bệnh lạ của vua Lý Thần Tông
Tương truyền, khi Lý Thần Tông được 21 tuổi (năm 1136), vua bỗng nhiên mắc phải một chứng bệnh kỳ lạ. Vua phát bệnh, lông lá mọc khắp người, tính tình trở nên hung dữ, gầm thét và cuồng loạn như một con hổ. Tình trạng này nghiêm trọng đến mức triều đình phải làm một cái cũi bằng vàng để nhốt vua lại. Các danh y trong và ngoài nước đều được mời đến nhưng không ai có thể chữa khỏi.
Nguyễn Minh Không xuất hiện
Trong khi triều đình đang tuyệt vọng, một bài đồng dao của trẻ con trong dân gian đã hé lộ về một vị thiền sư có thể chữa được bệnh cho vua: Bổng bồng bông, tập tầm vông Ở làng Điềm Xá, có Nguyễn Minh Không Chữa được bệnh cho đức Thần Tông.
Nghe được bài đồng dao, triều đình ngay lập tức sai người đi tìm Nguyễn Minh Không.
Cách chữa bệnh của Nguyễn Minh Không
Khi đến cung, Nguyễn Minh Không đã sử dụng những phương pháp chữa bệnh độc đáo và đầy huyền bí. Theo các truyền thuyết dân gian, ông đã dùng một vạc dầu lớn đun sôi, thò tay không vào quấy rồi lấy 100 cây kim đã được thả vào vạc dầu. Sau đó, ông dùng chính vạc nước nóng này để tắm cho nhà vua, kết hợp với châm cứu và các bài thuốc thảo dược.
Sau khi được chữa trị, bệnh tình của vua Lý Thần Tông thuyên giảm nhanh chóng, lông lá rụng hết và tính cách trở lại bình thường. Để tỏ lòng biết ơn, vua đã phong Nguyễn Minh Không làm Lý Quốc Sư và ban nhiều lộc lộc, ruộng đất. Vụ việc này đã làm tăng uy tín và danh tiếng của Nguyễn Minh Không, khẳng định tài năng của ông không chỉ trong lĩnh vực Phật pháp mà còn cả y học.

