Hai tác phẩm kinh điển của Nguyễn Công Trứ: Chí làm trai và Bài ca ngất ngưởng
Nguyễn Công Trứ là ai? công lao gì?
Các bài thơ nổi tiếng của Nguyễn Công Trứ
Tóm tắt cuộc đời Lên voi xuống chó của Nguyễn Công Trứ
Đây là hai tác phẩm kinh điển của Nguyễn Công Trứ, thường được giảng dạy trong nhà trường. Mình chép lại nguyên văn đầy đủ để bạn tham khảo:
🟢 Chí làm trai (còn gọi là Chí nam nhi)
Phải có danh gì với núi sông.
Trong khoảng trăm năm cần có tớ,
Sau này muôn thuở há không ai?
Làm trai sống ở trong trời đất,
Phải có danh gì với núi sông.
Trong vòng trời đất dọc ngang,
Nợ tang bồng vay trả, trả vay .
Đã sinh ra thì phải có chi chi,
Chẳng lẽ tiêu ma hết một đời.
Công danh nam tử còn vương nợ,
Luống thẹn tai nghe chuyện Vũ Hầu.
Bài ca ngất ngưởng (hát nói)
Đô môn giải tổ chi niên,
Đạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng.
Kìa núi nọ phau phau mây trắng,
Tay kiếm cung mà nên dạng từ bi,
Gót tiên theo đủng đỉnh một hai dì,
Bụt cũng nực cười ông ngất ngưởng.
Được mất dương dương người thái thượng,
Khen chê phơi phới ngọn đông phong.
Khi Thủ khoa, khi Tham tán, khi Tổng đốc Đông,
Gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng.
Lúc bình Tây cờ đại tướng,
Có khi về Phủ doãn Thừa Thiên.
Đô môn giải tổ chi niên,
Đạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng.
Đô môn giải tổ chi niên,
Đạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng.
Nghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chung,
Trong triều ai ngất ngưởng như ông!
📌 Cả hai tác phẩm này được coi là tuyên ngôn sống của Nguyễn Công Trứ:
-
Chí làm trai → khẳng định chí khí lập công.
-
Bài ca ngất ngưởng → khẳng định bản lĩnh sống khác đời, ngạo nghễ khi về già.
PHÂN TÍCH CHÍ LÀM TRAI
Ta cùng phân tích bài “Chí làm trai” của Nguyễn Công Trứ – một tác phẩm tiêu biểu thể hiện tư tưởng lập thân, lập nghiệp của nhà nho Việt Nam thế kỷ XIX.
🟢 Phân tích Chí làm trai
1. Hoàn cảnh và ý nghĩa
-
Nguyễn Công Trứ (1778–1858) vốn là một nho sĩ lận đận đường thi cử, mãi 41 tuổi mới đỗ Giải nguyên.
-
Bài thơ “Chí làm trai” thể hiện rõ khát vọng lập công danh của ông, đồng thời phản ánh lý tưởng chung của kẻ sĩ trong xã hội phong kiến: “lập thân – lập công – lập ngôn” để lại dấu ấn cho đời.
2. Nội dung chính
🔹 a. Khẳng định chí khí nam nhi
Đã mang tiếng ở trong trời đất,
Phải có danh gì với núi sông.
-
Hai câu thơ mở đầu như một lời tuyên ngôn: đã là bậc làm trai thì phải để lại “danh” – tức công danh sự nghiệp, gắn liền với non sông đất nước.
-
Tư tưởng công danh gắn với trách nhiệm quốc gia, không phải danh hão.
🔹 b. Ý thức trách nhiệm và hoài bão lớn
Trong khoảng trăm năm cần có tớ,
Sau này muôn thuở há không ai?
-
Cuộc đời con người ngắn ngủi (trăm năm), nhưng người quân tử vẫn muốn để lại dấu ấn muôn đời.
-
Thể hiện hoài bão vượt thời gian: sống một đời nhưng để tên tuổi sống mãi.
🔹 c. Khát vọng tung hoành, trả nợ tang bồng
Trong vòng trời đất dọc ngang,
Nợ tang bồng vay trả, trả vay cho rồi.
-
Hình ảnh nợ tang bồng (nợ công danh, sự nghiệp của kẻ nam nhi với xã hội) là điển tích quen thuộc trong văn chương cổ.
-
Nguyễn Công Trứ khẳng định chí làm trai là phải “dọc ngang trời đất”, tung hoành bốn phương.
🔹 d. Tự nhắc nhở, so sánh với gương trung thần
Công danh nam tử còn vương nợ,
Luống thẹn tai nghe chuyện Vũ Hầu.
-
Ông so sánh mình với Vũ Hầu (Gia Cát Lượng) – bậc đại thần phò Hán, để tự nhắc nhở.
-
Thể hiện ý thức trách nhiệm và lòng tự trọng của kẻ sĩ: chưa làm được sự nghiệp lớn thì còn thẹn.
3. Nghệ thuật
-
Giọng thơ hùng hồn, mạnh mẽ, dứt khoát → như lời thề, lời tuyên ngôn.
-
Sử dụng nhiều điển tích, ẩn dụ: “nợ tang bồng”, “Vũ Hầu” → đặt khát vọng cá nhân trong truyền thống anh hùng.
-
Thể thơ Đường luật xen hát nói (các dị bản) → vừa trang trọng vừa phóng khoáng.
4. Giá trị tư tưởng
-
Khẳng định lý tưởng sống cao đẹp: sống phải có ích, phải để lại dấu ấn cho đất nước, không thể “sống mòn”.
-
Thể hiện tinh thần trách nhiệm của trí thức Nho học với xã hội.
-
Đồng thời phản ánh cá tính Nguyễn Công Trứ: tự tin, khát vọng lớn, đầy bản lĩnh.
🔎 Kết luận
“Chí làm trai” là một bản tuyên ngôn sống của Nguyễn Công Trứ và cũng là của cả tầng lớp trí thức Nho học:
-
Thanh niên phải có chí lớn.
-
Công danh không phải cho riêng mình, mà gắn liền với trách nhiệm với núi sông.
-
Đây chính là tinh thần làm nên một Nguyễn Công Trứ vừa là nhà quân sự, nhà chính trị, nhà kinh tế, vừa là thi sĩ phóng khoáng.

