Lý do phải đánh Thành cổ quảng trị của quân giải phóng?
Thiệt hại trong trận Thành cổ Quảng Trị (1972) thế nào?
Tại sao Mỹ không sử dụng bom hạt nhân tại Việt Nam?
Muốn hiểu vì sao Quân Giải phóng phải đánh và giữ Thành cổ Quảng Trị, cần nhìn ở cả góc độ chiến lược quân sự – chính trị – ngoại giao.
1. Về quân sự – địa bàn chiến lược
-
Quảng Trị là cửa ngõ phía Nam vĩ tuyến 17, giáp giới tuyến Bến Hải. Nếu giải phóng được Quảng Trị, Quân Giải phóng sẽ:
-
Tạo hành lang chiến lược nối liền miền Bắc và miền Nam, thuận lợi cho chi viện, vận chuyển qua đường Trường Sơn và đường biển.
-
Hình thành một vùng giải phóng rộng lớn, có dân cư – hậu phương tại chỗ, làm bàn đạp để tiến vào Thừa Thiên – Huế và xa hơn là Đà Nẵng.
-
2. Về chính trị – ngoại giao
-
Năm 1972, Mỹ đang sa lầy ở Việt Nam, buộc phải đàm phán tại Hội nghị Paris.
-
Việc chiếm và giữ được Quảng Trị, đặc biệt là thành phố và Thành cổ Quảng Trị, sẽ chứng minh cho thế giới thấy Quân Giải phóng có khả năng làm chủ một tỉnh lỵ miền Nam, tạo ưu thế mặc cả trên bàn đàm phán.
-
Nếu giữ vững Quảng Trị, Quân Giải phóng có thể ép Mỹ – chính quyền Sài Gòn phải công nhận vùng giải phóng, từ đó tạo cơ sở cho giải pháp chính trị.
3. Về tinh thần – biểu tượng
-
Thành cổ Quảng Trị tuy nhỏ bé (chỉ khoảng 3 km²) nhưng có giá trị tinh thần cực lớn:
-
Là biểu tượng cho quyết tâm giữ đất, khẳng định Quân Giải phóng không chỉ đánh du kích mà còn có khả năng đánh giữ, đối đầu trực diện với quân đội Sài Gòn – Mỹ.
-
Trở thành nơi hun đúc khẩu hiệu “còn người còn Thành cổ”, cổ vũ tinh thần cả nước.
-
4. Lý do then chốt
👉 Nói gọn: Phải đánh và giữ Thành cổ Quảng Trị vì đây là điểm then chốt về quân sự, biểu tượng chính trị, và lá bài chiến lược trên bàn đàm phán Paris. Dù biết sẽ hy sinh rất lớn, Quân Giải phóng vẫn quyết giữ để biến Quảng Trị thành mốc son chiến lược, buộc Mỹ – Sài Gòn phải nhượng bộ.

