Trữ lượng đất hiếm ở greenland? mất bao lâu để Mỹ có thể khai thác và chủ động được Đất hiếm?
Định giá trữ lượng đất hiếm của Việt Nam? bao nhiêu tiền? Khai thác trong bao lâu?
Greenland sở hữu trữ lượng đất hiếm ước tính khoảng 1,5 triệu tấn oxit đất hiếm (REEO), chiếm khoảng 18% nguồn cung toàn cầu của các nguyên tố quan trọng như neodymium, praseodymium, dysprosium và terbium. Các mỏ lớn như Tanbreez và Kvanefjeld chứa nhiều neodymium và praseodymium, rất quan trọng cho sản xuất nam châm vĩnh cửu trong các thiết bị công nghệ cao và quốc phòng
Tiến độ khai thác đất hiếm ở Greenland
Dự án Tanbreez, do Critical Metals Corp phát triển, dự kiến sẽ bắt đầu sản xuất vào năm 2026 với công suất ban đầu 85.000 tấn tinh quặng mỗi năm, có thể mở rộng lên 425.000 tấn sau đó. Dự án này nhận được sự hỗ trợ tài chính từ Ngân hàng Xuất nhập khẩu Hoa Kỳ (EXIM) thông qua khoản vay trị giá 120 triệu USD và một khoản trợ cấp 50 triệu USD từ Đạo luật Sản xuất Quốc phòng.
Ngược lại, dự án Kvanefjeld của Energy Transition Minerals đã gặp phải sự phản đối chính trị mạnh mẽ từ chính phủ Greenland, dẫn đến việc cấm khai thác uranium. Mặc dù công ty đã đề xuất kế hoạch không bao gồm uranium, nhưng kế hoạch này vẫn bị từ chối, khiến dự án rơi vào tình trạng đình trệ
Thời gian để Mỹ chủ động trong việc khai thác đất hiếm
Nếu các dự án như Tanbreez được triển khai đúng tiến độ, Mỹ có thể bắt đầu sản xuất đất hiếm từ Greenland vào năm 2026. Tuy nhiên, để đạt được khả năng tự chủ hoàn toàn trong chuỗi cung ứng đất hiếm, Mỹ cần đầu tư vào cơ sở hạ tầng chế biến trong nước, như cơ sở của Ucore Rare Metals ở Louisiana, dự kiến sản xuất 2.000 tấn oxit đất hiếm tinh khiết vào năm 2026, tăng lên 7.500 tấn vào năm 2028
Tổng thể, mặc dù Mỹ đang nỗ lực để giảm sự phụ thuộc vào Trung Quốc trong việc cung cấp đất hiếm, nhưng quá trình này sẽ cần nhiều năm và đối mặt với nhiều thách thức về chính trị, môi trường và cơ sở hạ tầng.
10 bất lợi chính của Mỹ trong cuộc cạnh tranh đất hiếm toàn cầu
Mỹ hiện đang đối mặt với nhiều khó khăn trong việc phát triển ngành công nghiệp đất hiếm, đặc biệt là khi so với Trung Quốc. Dưới đây là 10 bất lợi chính của Mỹ trong cuộc cạnh tranh đất hiếm toàn cầu:
1. Phụ thuộc vào nguồn cung từ Trung Quốc
Hiện tại, khoảng 96% nguồn cung đất hiếm của Mỹ đến từ Trung Quốc, chủ yếu là qua các nước trung gian như Thái Lan hoặc Mexico. Điều này khiến Mỹ dễ bị tổn thương trước các biến động chính trị và thương mại từ Trung Quốc.
2. Thiếu cơ sở hạ tầng chế biến trong nước
Mỹ chỉ có một mỏ đất hiếm đang hoạt động là Mountain Pass ở California, chiếm dưới 5% công suất chế biến toàn cầu. Việc thiếu cơ sở chế biến trong nước khiến Mỹ phải phụ thuộc vào các nhà máy chế biến ở Trung Quốc hoặc các nước khác.
3. Chi phí sản xuất cao hơn
Mỹ phải tuân thủ các quy định môi trường nghiêm ngặt, dẫn đến chi phí sản xuất cao hơn so với Trung Quốc, nơi các tiêu chuẩn môi trường lỏng lẻo hơn. Điều này khiến sản phẩm đất hiếm của Mỹ kém cạnh tranh về giá
4. Thiếu công nghệ chế biến và tách chiết
Trung Quốc kiểm soát gần như toàn bộ công nghệ chế biến và tách chiết đất hiếm, trong khi Mỹ thiếu các chuyên gia và công nghệ cần thiết để phát triển ngành công nghiệp này.
5. Thiếu chính sách đồng bộ và đầu tư
Mỹ thiếu một chiến lược quốc gia rõ ràng và đầu tư dài hạn vào ngành công nghiệp đất hiếm, khiến việc phát triển ngành này gặp nhiều khó khăn
6. Phụ thuộc vào nguồn cung từ các nước khác
Mỹ đang tìm kiếm các nguồn cung đất hiếm từ các quốc gia như Greenland và Ukraine, nhưng việc phát triển các nguồn cung này gặp nhiều thách thức về chính trị, môi trường và cơ sở hạ tầng.
7. Khó khăn trong việc xây dựng chuỗi cung ứng bền vững
Việc xây dựng một chuỗi cung ứng đất hiếm bền vững đòi hỏi thời gian và nguồn lực lớn, trong khi Mỹ vẫn chưa có một chiến lược rõ ràng để phát triển chuỗi cung ứng này.
8. Thiếu sự hợp tác quốc tế hiệu quả
Mỹ thiếu sự hợp tác chặt chẽ với các quốc gia khác trong việc phát triển ngành công nghiệp đất hiếm, trong khi Trung Quốc đã xây dựng được mạng lưới hợp tác rộng rãi với nhiều quốc gia.
9. Thiếu chiến lược về giá cả và thị trường
Mỹ thiếu một chiến lược rõ ràng về giá cả và thị trường cho sản phẩm đất hiếm, khiến việc cạnh tranh với Trung Quốc gặp nhiều khó khăn.
10. Khó khăn trong việc thu hút đầu tư
Mỹ gặp khó khăn trong việc thu hút đầu tư vào ngành công nghiệp đất hiếm do chi phí cao, rủi ro chính trị và thiếu cơ hội lợi nhuận hấp dẫn.
Kết luận: Mỹ đang phải đối mặt với nhiều thách thức trong việc phát triển ngành công nghiệp đất hiếm, đặc biệt là khi so với Trung Quốc. Để cạnh tranh hiệu quả, Mỹ cần có một chiến lược quốc gia rõ ràng, đầu tư vào công nghệ và cơ sở hạ tầng, cũng như xây dựng các mối quan hệ hợp tác quốc tế bền vững.
MỸ PHẢI LÀM GÌ THỜI ĐIỂM NÀY ?
Để chủ động về đất hiếm trong giai đoạn này, Mỹ phải triển khai một chiến lược toàn diện, kết hợp khai thác, chế biến, lưu trữ, công nghệ và hợp tác quốc tế. Dưới đây là các bước cụ thể:
1. Đa dạng hóa nguồn cung
-
Mỹ cần phát triển các mỏ trong nước (ví dụ Mountain Pass, Alaska) và đầu tư vào các dự án nước ngoài thân thiện như Greenland (Tanbreez) hoặc Úc.
-
Tránh phụ thuộc quá mức vào Trung Quốc.
2. Đầu tư vào cơ sở hạ tầng chế biến
-
Xây dựng nhà máy chế biến đất hiếm trong nước để biến quặng thành oxit và kim loại đất hiếm tinh khiết.
-
Ví dụ: hỗ trợ cơ sở của Ucore Rare Metals ở Louisiana, tăng công suất sản xuất oxit đất hiếm.
3. Nghiên cứu và phát triển công nghệ
-
Đầu tư R&D trong tách chiết, tinh luyện và tái chế đất hiếm.
-
Hỗ trợ các startup công nghệ để giảm chi phí và tăng hiệu quả.
4. Phát triển tái chế đất hiếm
-
Thu hồi đất hiếm từ nam châm cũ, pin điện, thiết bị điện tử.
-
Giảm áp lực khai thác mới, tạo nguồn cung bền vững.
5. Chính sách và ưu đãi tài chính
-
Cung cấp các khoản vay, trợ cấp, thuế ưu đãi cho dự án khai thác và chế biến.
-
Ví dụ: Ngân hàng EXIM Mỹ hỗ trợ tài chính cho dự án Greenland.
6. Xây dựng kho dự trữ chiến lược
-
Tích trữ các loại đất hiếm quan trọng như neodymium, dysprosium để đảm bảo nguồn cung trong trường hợp gián đoạn.
7. Hợp tác quốc tế
-
Ký hiệp định với các quốc gia đồng minh (Úc, Canada, Nhật Bản, Châu Âu) để tạo chuỗi cung ứng đa quốc gia.
-
Tăng khả năng thay thế Trung Quốc trong nguồn cung.
8. Tạo chuỗi cung ứng bền vững
-
Kết hợp khai thác, chế biến, sản xuất và tái chế thành một chuỗi khép kín trong nước.
-
Giảm rủi ro về giá, logistics và phụ thuộc vào bên thứ ba.
9. Đào tạo nhân lực và chuyên gia
-
Xây dựng chương trình đào tạo kỹ sư, nhà khoa học chuyên về đất hiếm, hóa học, khai thác và chế biến.
-
Đảm bảo có đủ chuyên môn để vận hành và cải tiến công nghệ.
10. Thúc đẩy thị trường trong nước
-
Hỗ trợ các ngành công nghiệp sử dụng đất hiếm (nam châm, ô tô điện, pin, quốc phòng) sử dụng nguyên liệu trong nước.
-
Khuyến khích sản xuất và nghiên cứu thay thế cho một số nguyên tố hiếm.
💡 Tóm lại: Mỹ hiện cần kết hợp “ngắn hạn – trung hạn – dài hạn”: khai thác và chế biến ngay từ các mỏ hiện có, đồng thời R&D và tái chế để tự chủ hoàn toàn về chuỗi cung ứng đất hiếm trong vòng 5–10 năm tới.
Mỹ hiện phải nhập đất hiếm thành phẩm từ các nước nào? có đủ để duy trì nhu cầu không?
Hiện nay, Mỹ phải nhập khẩu hầu hết các sản phẩm đất hiếm chế biến sẵn từ nước ngoài, đặc biệt là từ Trung Quốc.
🌍 Các quốc gia cung cấp đất hiếm cho Mỹ
Dưới đây là danh sách các quốc gia cung cấp đất hiếm cho Mỹ trong năm 2024:
Quốc gia | Tỷ lệ cung cấp (%) |
---|---|
Trung Quốc | 74,5% |
Malaysia | 6,5% |
Nhật Bản | 4,2% |
Estonia | 2,3% |
Các nước khác | 12,5% |
Nguồn: GTAI
⚠️ Đủ để duy trì nhu cầu không?
Mặc dù Mỹ vẫn duy trì được nguồn cung đất hiếm từ các quốc gia trên, nhưng việc phụ thuộc vào Trung Quốc – quốc gia chiếm khoảng 74,5% tổng lượng nhập khẩu – đặt ra rủi ro lớn về an ninh chuỗi cung ứng. Đặc biệt, Trung Quốc kiểm soát tới 85% công suất chế biến đất hiếm toàn cầu, khiến Mỹ dễ bị ảnh hưởng bởi các biến động chính trị và thương mại.
Để giảm thiểu rủi ro này, Mỹ đang đẩy mạnh các sáng kiến nội địa, bao gồm việc phát triển các mỏ trong nước như Mountain Pass ở California và xây dựng cơ sở chế biến tại Texas. Tuy nhiên, quá trình này đòi hỏi thời gian và đầu tư lớn, với ước tính cần từ 10 đến 15 năm để xây dựng hoàn chỉnh chuỗi cung ứng đất hiếm nội địa.
🔍 Kết luận
Mặc dù Mỹ vẫn có thể duy trì nhu cầu đất hiếm hiện tại nhờ vào các nguồn cung từ nước ngoài, nhưng sự phụ thuộc vào Trung Quốc là một yếu tố rủi ro lớn. Việc phát triển ngành công nghiệp đất hiếm nội địa là cần thiết để đảm bảo an ninh chuỗi cung ứng và giảm thiểu rủi ro trong tương lai.