Top 5 tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM) mạnh nhất thế giới
Tại sao Việt Nam không phát triển tên lửa ICBM?
Dưới đây là bảng xếp hạng Top 5 tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM) mạnh nhất thế giới tính theo tầm bắn, khả năng mang đầu đạn (MIRV) và công nghệ tiên tiến:
Top 5 ICBM mạnh nhất thế giới
-
RS-28 Sarmat (Satan II) — Nga
-
Tầm bắn: lên đến 18 000 km (đã vào biên chế từ năm 2023)
-
Đặc tính nổi bật: Siêu nặng (~208 tấn), có thể mang 10 đầu đạn hạng nặng hoặc 16 đầu đạn nhẹ, phi đạn siêu vượt khí quyển (FOBS) và khả năng vận dụng chân không để né hệ thống phòng thủ tên lửa
-
-
R-36M (SS-18 Satan) — Nga
-
Tầm bắn: khoảng 16 000 km .
-
Đặc điểm: Tên lửa cổ hơn nhưng vẫn rất mạnh, có thể mang đến 10 đầu đạn MIRV với sức công phá từ 550 đến 750 kt mỗi đầu đạn .
-
-
DF-41 — Trung Quốc
-
Tầm bắn: lên tới 15 000 km .
-
Thông tin thêm: Được phóng từ các bệ di động (đường, xe kéo, ray) và có khả năng mang 8 đầu đạn 250 kt hoặc 10 đầu đạn 150 kt. Tốc độ đạt Mach 25 .
-
-
Hwasong-17 — Triều Tiên
-
Tầm bắn: ước tính khoảng 15 000 km — ngang ngang với DF-41 .
-
Ghi chú: Là ICBM lớn nhất và mạnh nhất mà Triều Tiên tuyên bố sở hữu hiện nay
-
-
LGM-30 Minuteman III — Hoa Kỳ
-
Tầm bắn: khoảng 13 000 km
-
Bản chất: Tên lửa đất đối đất, đa đầu đạn MIRV, rất chính xác và là trụ cột của bộ ba hạt nhân Hoa Kỳ
-
Tóm tắt so sánh
| Vị trí | Tên lửa | Quốc gia | Tầm bắn (ước tính) |
|---|---|---|---|
| 1 | RS-28 Sarmat | Nga | ~18 000 km |
| 2 | R-36M (SS-18) | Nga | ~16 000 km |
| 3 | DF-41 | Trung Quốc | ~15 000 km |
| 4 | Hwasong-17 | Triều Tiên | ~15 000 km |
| 5 | Minuteman III | Mỹ | ~13 000 km |
Những điểm nổi bật
-
Nga đang dẫn đầu về phạm vi tấn công và khả năng mang đầu đạn nặng với RS-28 và R-36M.
-
Trung Quốc hiện đại hóa lực lượng ICBM với DF-41 có khả năng cơ động và tốc độ cao.
-
Triều Tiên tuyên bố Hwasong-17 có tầm bắn tương tự đối thủ lớn, dù hiệu quả thực chiến vẫn chưa được kiểm chứng.
-
Hoa Kỳ giữ vị trí ổn định với Minuteman III — tuy không tân tiến nhất nhưng đáng tin cậy và luôn được nâng cấp.
TẠI SAO VIỆT NAM KHÔNG LÀM ĐƯỢC MÀ TRIỀU TIỀN LẠI LÀM ĐƯỢC?
Việc Triều Tiên chế tạo được ICBM (tên lửa đạn đạo liên lục địa) trong khi Việt Nam hay nhiều quốc gia khác chưa làm được xuất phát từ sự khác biệt về mục tiêu chiến lược, nguồn lực, và vị thế quốc tế. Mình phân tích như sau:
1. Mục tiêu chiến lược – sinh tử của chế độ
-
Triều Tiên coi ICBM và vũ khí hạt nhân là "tấm khiên sinh tồn" để duy trì chế độ, răn đe Mỹ - Hàn - Nhật.
-
Việt Nam và nhiều nước Đông Nam Á không chọn con đường hạt nhân/quân sự hạng nặng, mà ưu tiên phát triển kinh tế, hội nhập quốc tế, giữ quan hệ cân bằng.
-
Với Triều Tiên, không có ICBM thì rất dễ bị sức ép chính trị, quân sự. Với Việt Nam, phát triển ICBM sẽ gây xung đột lợi ích, bị bao vây, cấm vận ngay.
2. Nguồn lực tập trung & chấp nhận hy sinh
-
Triều Tiên sẵn sàng cấm vận, nghèo đói nhưng dồn ngân sách cho quân sự (ước tính chi 20–25% GDP cho quốc phòng).
-
Việt Nam chi <3% GDP cho quốc phòng, ưu tiên kinh tế - xã hội.
-
Triều Tiên có khoảng 30.000 – 50.000 nhà khoa học kỹ sư quân sự tập trung toàn lực cho hạt nhân, tên lửa.
3. Công nghệ & bí quyết kỹ thuật
-
Triều Tiên thừa hưởng và mua lậu công nghệ từ Liên Xô cũ, Ukraine, Pakistan, Iran (đặc biệt là thiết kế động cơ RD-250 từ Ukraine).
-
Việt Nam không có nền công nghiệp vũ khí hạt nhân/tên lửa cấp chiến lược; hầu hết công nghệ quốc phòng mới chỉ dừng ở tầm tên lửa tầm ngắn – trung (300–600 km) dựa trên chuyển giao từ Nga, Israel.
4. Vị thế địa chính trị
-
Triều Tiên nằm trong tâm điểm cạnh tranh Mỹ - Trung - Nga - Nhật - Hàn, nên việc có ICBM khiến họ trở thành quốc gia bắt buộc phải được tính tới.
-
Việt Nam nằm trong ASEAN – khu vực ưu tiên ổn định, phát triển kinh tế. Nếu chế tạo ICBM, Việt Nam sẽ phá vỡ cân bằng, mất lợi thế ngoại giao, bị siết chặt quan hệ thương mại.
5. Khác biệt về lựa chọn phát triển
-
Triều Tiên chọn “quân sự hóa tối đa – kinh tế chịu hy sinh”.
-
Việt Nam chọn “kinh tế trước – quốc phòng vừa đủ răn đe”.
✅ Kết luận:
Triều Tiên làm được ICBM vì họ chấp nhận hy sinh toàn diện kinh tế – xã hội để đổi lấy sức mạnh răn đe hạt nhân, có công nghệ kế thừa từ Liên Xô, và mục tiêu chiến lược buộc phải có.
Việt Nam và nhiều nước khác thì có thể về kỹ thuật làm được nếu dồn sức, nhưng cái giá phải trả quá lớn và không phù hợp chiến lược phát triển.

